Nhật Bản – đất nước lạ kỳ
Nhật
Bản, một đất nước khá quen thuộc đối với người Việt. Nhưng sao khi thực
sự đặt chân đến vẫn khiến tôi ngỡ ngàng. Trước mắt tôi là một đất nước
văn minh, hiện đại, trật tự, nghiêm túc, phong cách làm việc khẩn
trương, nhiệt tình, lịch sự.
>> Tự học tiếng Nhật siêu hiệu quả
>>Học Kanji như thế nào mới hiệu quả?
Vốn
là nhà giáo nên đến đâu tôi cũng quan tâm tìm hiểu về giáo dục, quan
sát thế hệ trẻ. Đến Tokyo – Nagoya – Kobe – Osaka, tôi thật sự ngạc
nhiên khi đến mỗi di tích văn hóa lịch sử đều bắt gặp từ 3 – 4 đoàn học
sinh từ 10 – 17 tuổi tham quan, đứng lắng nghe giáo viên giảng giải, chỉ
dẫn. Các em lớn mặc đồng phục rất nghiêm túc, còn học sinh tiểu học thì
đội những chiếc mũ vàng. Các em đeo những chiếc balô nhỏ nhẹ nhàng ở
phía sau lưng. Tôi tìm hiểu, được biết mỗi tháng các em đi dã ngoại một
lần. Tất cả học sinh phải tìm hiểu, tham quan hết những di tích văn hóa
lịch sử nơi mình ở.
Về
mức độ lễ phép, tôi đi cũng khá nhiều nước nhưng chưa nước nào thấy học
sinh lễ phép và lịch sự như ở Nhật. Nếu bạn đưa máy lên quay phim hay
chụp ảnh mà gặp một nhóm học sinh đi phía trước thì lập tức nhóm ấy cúi
hẳn người xuống để bạn khỏi bị vướng cho đến khi bạn chụp xong các em
mới đứng dậy đi tiếp. Khi chúng tôi đi du thuyền trên hồ Ashi cũng vậy.
Thuyền rất sang trọng, mang kiểu dáng thời trung cổ, du khách và học
sinh rất đông. Bạn muốn chụp ảnh hay quay cảnh ven hồ mà bị học sinh
đứng chắn phía trước, các em sẽ cúi rạp xuống để các bạn không bị vướng,
miệng nở nụ cười rất thân thiện.
Không
chỉ được dạy lễ phép, ngay từ nhỏ các em đã được dạy về tinh thần tự
lập. Cha mẹ không đưa con đến trường. Tuần đầu tiên bước vào lớp 1,
những người già trong khu phố sẽ đảm nhiệm việc đưa các em đến trường,
chỉ dẫn cho các em, sau đó các em sẽ tự đi. Ba tuổi thì được cha mẹ đưa
đến trường nhưng các em phải tự xách túi, nếu thấy cha mẹ xách hộ thì cô
giáo sẽ nhắc rất tế nhị: Khi ở trường bé có thể tự làm được mọi thứ.
Chỉ cần nói thế là người mẹ phải hiểu ý. Những túi mà các em đeo là
những túi vải rất nhẹ nhàng đựng đồ ăn, áo quần sạch, áo quần bẩn.
Phải
chăng vì thế ta thấy người Nhật rất bản lĩnh, cứng cỏi khi đối mặt với
những thảm họa. Một đất nước mỗi năm có đến 1.500 trận động đất, sóng
thần, đôi khi tàn phá cả một thành phố, một đất nước chỉ có 15% diện
tích đất trồng trọt, còn lại là núi rừng hiểm trở, một đất nước rất ít
tài nguyên, khoáng sản. Có lẽ dạy cho học sinh ngay từ nhỏ như vậy là
rất đúng đắn. Lúc trở về TPHCM, tôi đã bay từ Kansai, một sân bay được
xây trên hòn đảo nhân tạo mà nghe nói người Nhật đã đổ đất trong 20 năm.
Hòn đảo với nhà cửa, phố phường sầm uất, sân bay rất hiện đại. Tôi thực
sự cảm phục họ.
Một
điều khiến tôi ấn tượng nữa là vấn đề vệ sinh môi trường. Trên đường
phố, từ phố đông người ở khu mua sắm Shinsaibashi đến những phố vắng đều
rất sạch sẽ. Trên đường phố, trong công viên, đến các di tích văn hóa,
lịch sử hầu như không thấy có thùng rác. Hỏi ra mới được biết mỗi người
phải tự giữ lấy rác đem về nhà phân loại để hủy. Ở sân bay, tôi thấy có
thùng rác chia 3 ngăn để người dân tự phân loại trước khi bỏ rác vào
thùng và tôi thấy mọi người thực hiện khá nghiêm túc.
Các
điểm tham quan cũng khá ấn tượng. Khu vực hoàng cung Nhật Bản ở Tokyo
được xây dựng trên nền cũ của lâu đài Edo. Xung quanh hoàng cung là một
công viên rộng lớn với thảm cỏ xanh biếc và những cây tùng cổ kính. Bao
bọc quanh thành là những hồ nước trong xanh và những bức tường đá vững
chãi. Hoàng gia Nhật Bản là nền quân chủ còn tồn tại lâu dài nhất thế
giới. Nhật hoàng đương vị Akihito là đời thứ 125. Nhật hoàng có công lớn
đưa đất nước phát triển là Minh trị Thiên hoàng (1852 – 1912) đời 122.
Hoàng cung mỗi năm mở cửa 2 lần: đầu năm tết của Nhật mùng 2 tháng giêng
và sinh nhật Nhật hoàng. Trong những dịp như thế, Hoàng gia thường ra
đứng ở cầu Nigiubashi để chào nhân dân.
Núi
Phú Sĩ một ngọn núi lửa đẹp nhất, cao nhất ở Nhật Bản, 3.376m. Lần phun
trào gần nhất vào năm 1707. Cây cối chỉ mọc từ 2.800m trở xuống, phần
trên mang một màu nâu của nham thạch rất đẹp, mùa đông tuyết phủ ở phần
đó. Đường ô tô lên núi được làm rất tốt, xe chạy êm ru. Có một đoạn
khoảng 1 – 2km xe chạy giữa rừng bỗng vang lên tiếng nhạc khá du dương
trầm bổng. Chúng tôi được giải thích đó là do gió núi kết hợp với địa
hình nơi ấy đã phát ra tiếng nhạc như thế. Lên đến hai phần núi là điểm
dừng để du khách chụp ảnh. Những cây phong lá đỏ ở đây rất đẹp. Rồi du
khách lại được tham quan thung lũng Owakudani với các suối nước nóng bao
quanh và ăn những quả trứng luộc ở suối nước nóng mà tương truyền sống
thọ thêm 7 năm. Quả trứng có vỏ trắng nhưng khi cho vào luộc nó có một
màu đen thẫm rất kỳ lạ.
Cố
đô Kyoto cũng là một điểm đến rất đẹp. Nơi ấy có đền Golden Pavillion
(Đền Vàng) nổi bật giữa hồ nước xanh màu ngọc bích. Toàn bộ ngôi đền
được dát bằng vàng rực rỡ. Đền được xây năm 1397. Ở Nhật người đông đất
hẹp, vậy mà những di tích văn hóa lịch sử đều nằm trong một khuôn viên
rất rộng, cây cối um tùm. Những cây phong lá đỏ nổi bật giữa muôn xanh
thật ấn tượng. Hầu như tôi không thấy tình trạng lấn chiếm để mua bán
hay xây các khu vui chơi giải trí như ở ta. Chính phủ Nhật rất tôn trọng
và có ý thức bảo tồn những di tích văn hóa lịch sử thật tuyệt vời. Đền
Kiyomizu xây từ năm 778, qua nhiều lần phục dựng vẫn giữ được hàng trăm
cây cột gỗ to, cổ xưa.
Osaka
là thành phố lớn thứ 3 của Nhật Bản cũng là trung tâm thương mại, công
nghiệp, hải cảng. Nơi đây có lâu đài Osaka là trung tâm quyền lực của
Nhật Bản hàng trăm năm. Lâu đài được xây từ thế kỷ thứ 17, có 5 tầng bên
ngoài và 8 tầng bên trong nguy nga, tráng lệ. Du khách lên bằng thang
máy, xuống thì đi bộ để ngắm các bức tranh, các vật lưu niệm để ở từng
tầng. Chót tháp có một con cá chép bằng vàng, các mái đều thếp vàng óng
ánh. Tường thành cao, hào sâu nước trong xanh biếc. Trong khuôn viên
rộng có nhiều cây hoa anh đào mùa xuân nở rất đẹp.
Chỉ
tham quan Nhật Bản trong 6 ngày qua 4 thành phố lớn nhưng đã để lại
trong tôi nhiều suy ngẫm, thoáng một chút buồn khi “trông người lại nghĩ
đến ta”. Hy vọng mọi việc sẽ sớm trở nên tốt đẹp hơn.
Nguyễn Đắc Diệu Hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét